Hán Vũ Đế thừa Thiên mệnh giáng hạ nhân gian, kế thừa đại nghiệp của 6 đời tiên vương, sáng tạo ra thời thịnh thế cổ kim hiếm có. Ông đối nội tu lễ nhạc, thay đổi sáng tạo, xây dựng chế độ rực rỡ mà các đời sau đều noi theo. Tới Cửa Binh Vương. Đô Thị Siêu Cấp Thiên Đế. Vĩnh Hằng Thánh Vương. Vô Thượng Đan Tôn. Trọng Sinh Chi Đô Thị Tiên Tôn. Comment, Review truyện Tà Đế Triền Sủng: Thần Y Cửu Tiểu Thư Tà Vương Phúc Hắc Sủng Nhập Cốt Cô là đặc công kim bài có trình độ cao nhất ở thế kỉ 21. Xuyên không trở thành ngũ công 36 Kế Sủng Phu Của Thần Y Kiêu Ngạo sinh, truyện sinh viên, truyện tranh màu, Webtoon. 4.2. 3. Cả Mạng Xã Hội Đều Là Fan CP Của Tôi Và Ảnh Đế Tĩnh vương sải bước vào điện, mặc dù tinh thần vẫn tốt nhưng tóc tai đã rối bời, mặt đầy bụi bặm, chiến bào màu thiên thanh dính đầy vết máu. Trước khi vào điện hắn đã cẩn thận tháo bội kiếm để ở bên ngoài, hành động đầu tiên sau khi vén vạt áo quỳ lạy Bạn đang đọc bộ truyện Đế Vương Sủng Thần của Hoa Vũ Băng Lan tại Truyenonline123.net . Bộ truyện Đế Vương Sủng Thần thuộc thể loại (Ngôn tình) là Sự kết hợp độc đáo của tác giả Hoa Vũ Băng Lan, tạo nên một câu chuyện vô cũng hấp dẫn. Đọc truyện Đế Vương Sủng Thần của tác giả Hoa Vũ Băng Lan, đã full (hoàn thành). Hỗ trợ xem trên di động, máy tính bảng. wUvKjj. Reads 39,200Votes 170Parts 3Ongoing, First published Jan 30, 2013Nghe đồn, đương kim hoàng thượng chỉ thích chưng diện nam không thương mỹ nữ, lại càng không yêu giang sơn. Nghe đồn, đương kim hoàng thượng sủng Binh bộ thị lang đại nhân sủng lên trời Nghe đồn, đương kim hoàng thượng ở phía sau cung vì Binh bộ thị lang chuẩn bị một tòa huy hoàng cung điện, cung hai người ngày đêm cái kia gì. . . Nghe đồn, Binh bộ thị lang so với kia hậu cung nương nương nhóm còn muốn đẹp hơn vài lần, nam nhân nhìn hội trực tiếp phác đi lên, nữ nhân thấy liền trực tiếp gặp trở ngại, tiểu hài tử thấy liền quấn quít lấy không để, lão nhân thấy ngay cả nếp nhăn nhất đống lớn còn có thể nhìn đến hai bên đỏ ửng. . . Nghe đồn, Binh bộ thị lang là thiên hạ đẹp nhất thiên hạ, nhân gặp người thưởng. . . . . . Có liên quan cho vị này Hoàng Thượng "Nam sủng" đồn đãi nhiều lắm, rất hiếm có không đếm được. Bên Long giường, huân yên lượn lờ. huân yên khói hươngHoàng hậu bình thường yêu mị mê người, lúc này thần sắc ảm đạm, nước mắt ướt đẫm đôi mắt sáng trên giường đúng là vị hoàng đế trẻ tuổi ban ngày còn tức giận với Vân Thiển, lúc này, vẻ điên cuồng tà mị hấp dẫn nữ nhân đã bị một mảnh tái nhợt thay thế. Cặp mắt tinh quang lạnh lẽo đã sớm ảm đạm vô quang, hai mắt trống rỗng nhìn lên trên. Trên ngực, băng gạc trắng băng lại, ẩn ẩn còn có nhiều điểm hồng mai vết máu.Thái y đã sớm nơm nớp lo sợ băng bó vết thương trên vai hoàng đế, lui ở một bên không dám nói một Độc Úy cùng Vân Thiển vừa tiến vào nội điện, nói cái gì cũng không nói, lẳng lặng đứng bên cạnh đám thái y, nhìn hoàng đế trên giường thoáng cái đã già đi rất nhiều.“Hoàng Thượng!” Thấy hoàng đế như vậy, hoàng hậu Thủy Thu Tích đã khóc không thành trí nhớ, hoàng hậu luôn luôn đều là mang theo ý cười, Vân Thiển chưa bao giờ thấy hoàng đế cùng hoàng hậu như vậy. Bàn tay nhỏ đang bị bao lại nắm thật chặt, Cô Độc Úy mím mím bạc môi cúi mắt nhìn thật sâu vào Vân Thiển.“Thu Tích, ta nhìn thấy nàng!” Trong thanh âm khàn khàn của hoàng đế có chút run ai biết nàng’ mà hoàng đế nói là ai, vui buồn trong mắt hắn là vì người nào. Nhưng Vân Thiển ẩn ẩn đoán được, người hắn nói chính là nữ nhân lúc nãy mình thoáng nhìn thấy, nhớ tới việc bóng dáng nữ nhân kia cùng hoàng hậu thập phần giống nhau, nhịn không được nâng mắt nhìn hoàng hậu đang rơi từng giọt từng giọt nước mắt.“Hoàng Thượng, nàng đã chết, tại sao ngài còn không quên được” Thủy Thu Tích đau lòng cầm lấy bàn tay to của hoàng đế, trong nội điện chỉ truyền ra tiếng khóc của hoàng hậu.“Không!” Hoàng đế kích động giãy tay hoàng hậu ra, trong mắt hiện lên lệ quang, lại bị hắn cố gắng nhịn xuống .Hoàng đế yếu ớt như lúc này, làm cho người ta nhìn thấy mà lòng chua đế vẫn không cách nào tiếp nhận chuyện này, thanh âm cũng trở nên nghẹn ngào, “Nàng nhất định là trở lại để nhìn Hồng nhi, Thu Tích, nàng vẫn là không nỡ rời bỏ Hồng nhi có phải hay không?” Hoàng đế giống như một cái tiểu hài tử cố chấp, gắt gao nhìn chằm chằm vẻ mặt nước mắt của hoàng hậu dùng sức gật gật đầu, lúc này không dám kích thích hoàng đế lần nữa.“Ân, Hoàng Thượng yên tâm, ta đã sai người mang Hồng nhi từ trong Chính Hoa Cung về đây!”Cũng không biết hoàng đế nhớ tới cái gì, nước mắt đang cố nén chậm rãi chảy xuống trên gương mặt anh đế vốn dĩ là một người si tình! Trong cuộc đời hắn chỉ cưới qua hai nữ nhân, một người là tiền hoàng hậu đã chết không rõ, người còn lại chính là hoàng hậu đang ở trước mắt này. Nhưng người mà hắn thủy chung yêu, chỉ có một mà đế hạ một đạo thánh chỉ xưa nay chưa từng có, phong Cô Độc Hồng thành Thánh Triều đệ nhất Vương gia, cùng thái tử điện hạ bình khởi bình tọa ngang hàng nhau!Các đại thần nghe thấy bắt đầu chuyển hướng, những người nguyên bản đang duy trì thái tử điện hạ lập tức chuyển hướng về phía Thánh Triều đệ nhất Vương gia, kỳ thật trong lòng mọi người đều biết rõ, một cái hoàng tử do tiền hoàng hậu sinh ra mới là người kế tiếp đi lên ngôi vị hoàng hiện tại Cô Độc Úy mang cái danh hiệu thái tử điện ha cũng chỉ là một cái vỏ bọc mà thôi, đây chính là hoàng thất, trong một đêm rất nhiều chuyện có thể thay Thiển lại nghĩ, nếu như hôm đó mình có thể liều lĩnh ngăn cản những người đó tiến vào hoàng cung, có hay không sẽ thay đổi ít nhiều?Vân Thiển biết, từ một khắc kia trở về sau, vận mệnh của Cô Độc Hồng xoay chuyển. Mà Cô Độc Úy cũng chính từ thời điểm đó, phải chịu áp lực từ khắp nơi gấp bội Độc Hồng từ một hoàng tử không được sủng trở nên một thân tập trung hàng vạn sủng ái, mà Cô Độc Úy cũng dần dần lãng quên, “Úy nhi, ngạch nương nợ nàng nhiều lắm, nếu như có thể, ngạch nương hy vọng ngươi buông tha hoàng vị tranh đoạt…” Hoàng hậu một câu chạm đến trái tim Cô Độc Úy, lúc ấy Vân Thiển đứng bên cạnh hắn, nghe được lời này, tâm tình khi đó cũng không biết hình dung như thế lúc đó, Cô Độc Úy gắt gao nắm lấy tay Vân Thiển, cúi đầu, ai cũng nhìn không ra biểu tình trên mặt hắn. Nhưng Vân Thiển biết, người như vậy hẳn là thống khổ. Bởi vì, hắn có thể cảm nhận được, từ trên tay, một phần bi thương truyền nhìn nhi tử đau thương như vậy, trong lòng người làm nương làm sao chịu nổi, nhưng tình huống trước mắt không phải một nữ nhân như nàng có thể khống chế, lúc này Cô Độc Úy càng tranh, sẽ càng là cái gì cũng không chiếm Độc Úy tuy rằng không biết hoàng hậu nợ là cái gì, nhưng cuối cùng, hắn vẫn là gật đầu một cái, xoay người liền kéo Vân Thiển ra khỏi tẩm cung của hoàng ngày đông lạnh lẽo, Cô Độc Úy vẫn chưa đến mười tuổi lần đầu tiên trầm mặc, đưa Vân Thiển ra theo đường đi, Vân Thiển cũng không nói, tùy ý để hắn kéo mình ra cửa cung.“Úy ca ca!” Vân Thiển cuối cùng vẫn không nhịn được mở Độc Úy đầu cũng không có nâng lên một chút, chỉ nhẹ nhàng ừ một Thiển biết giờ phút này tâm tình của hắn thật không tốt, cho nên cũng không có để ý, hắn đáp lại lời mình cũng coi như là chuyện tốt, “Úy ca ca, kỳ thật không làm hoàng đế không phải rất tốt sao! Sau này lớn lên, ta có thể cùng Úy ca ca tiêu dao giang hồ!”Nghe thế, Cô Độc Úy hơi ngừng lại, trong đôi hắc đồng hết sức đẹp mắt hiện lên một đạo hào quang, “Thiển nhi thật sự không muốn ta làm hoàng đế sao? Ngươi không phải đã nói chờ đến khi ta làm hoàng đế là có thể giúp ngươi nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật trong Thánh Triều sao?”Vân Thiển theo thói quen nghiêng đầu, cười như gió xuân lướt qua, “Làm hoàng đế thật vất vả, ta vẫn là thích cuộc sống không có ước thúc hơn!”Cô Độc Úy sủng nịch sờ sờ đầu của hắn, khuôn mặt tươi cười, phiền muộn trong chốc lát mất đi, “Hảo! Chỉ cần Vân Thiển ngươi cao hứng, làm hoàng đế hay không có là cái gì!”Bởi vì một câu nói của Vân Thiển, Cô Độc Úy thật sự buông xuống chuyện hoàng vị, để tất cả nổi bật đều cho Cô Độc Thiển cười đến ngọt, hai người một lớn một nhỏ nắm tay nhau, nghĩ cuộc sống tiêu dao của bọn họ sau này!Chỉ tiếc, Vân Thiển cũng thật không ngờ, vì hắn, Cô Độc Úy cải biến ước nguyện ban đầu, sự việc lại không theo ý nguyện gốc sự bất nguyện vi.Trong những người chết trong hoàng cung không thấy Bích nhi thi thể, Vân Thiển cảm thấy thực may mắn, người kia có thể đào thoát khỏi hoàng cung bao vây trùng đó về sau, Vân Thiển không cần phải trèo tường để vào tòa thanh lâu kia, mà là quang minh chính đại đi vào từng tòa viện. Hắn trở thành chủ nhân nơi đó, chỉ là không có cái nữ tử tên Bích hỏi Vân Thiển nhỏ bé lấy bạc từ đâu? Đương nhiên đó là tiền thái tử điện hạ của chúng ta xuất ra!Đây là thanh lâu thứ nhất hai người mở ra, nhưng thanh lâu hiện tại không phải là thanh lâu lúc trước, mà là một nơi thanh nhã tên là Nhã Các! Nữ tử ở đây bán nghệ chứ không bán thân, mà đại đa số người tới nơi này là vương thần quý công tử!Hoàn toàn tương phản với thanh lâu lúc trước, Vân Thiển bố trí nơi đây lấy Nhã’ làm chủ, hiện tại Nhã Các so với thanh lâu trước kia mạnh hơn gấp trăm lần, là nơi mà quý công tử nhất định phải đến!Sau cái đêm kia, hoàng đế lại đối với Cô Độc Úy lạnh nhạt, đối với những gì Cô Độc Úy hiện tại làm nên cũng chỉ nhắm một con mắt mở một con mắt, hoàn toàn đem sở hữu tâm tư đặt trên người Cô Độc lần này, hai người kia mới chân chính tiêu dao khoái hoạt! Editor Tú Vy Thể loại Xuyên không, Nam + Nữ cường, Nữ phẫn nam trang, Cung đấu, 3S Đảm bảo…Nghe đồn, đương kim hoàng thượng chỉ thích mĩ nam không thương mỹ nữ, lại càng không yêu giang sơn. Nghe đồn, đương kim hoàng thượng sủng Binh Bộ Thị Lang đại nhân, sủng tận lên trời Nghe đồn, đương kim hoàng thượng vì Binh Bộ Thị Lang chuẩn bị một tòa cung điện huy hoàng ở hậu cung, hai người cùng nhau ngày đêm làm việc ấy… Nghe đồn, Binh Bộ Thị Lang so với những nương nương trong hậu cung còn muốn đẹp hơn gấp mấy lần, nam nhân nhìn thấy sẽ trực tiếp nhào tới, nữ nhân thấy liền trực tiếp chặn lại, tiểu hài tử thấy liền quấn quít lấy không tha, lão nhân dù có đống lớn nếp nhăn cũng có thể đỏ mặt… Nghe đồn, Binh Bộ Thị Lang là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, ai gặp cũng muốn giành giựt… … Những lời đồn đãi liên quan đến vị “nam sủng” của Hoàng thượng nhiều lắm, không hề hiếm thấy. 【 đoạn ngắn một 】 Công công lau mồ hôi lạnh từ ngoài điện chạy vào, “Hoàng thượng, hoàng thượng, không xong!” Hoàng đế đang phê duyệt tấu chương mí mắt nâng một chút, “Chuyện gì bối rối như vậy?” “Đại nhân ngài ấy đánh tân hoàng hậu…” “Ừ, đánh liền đánh, không phải chỉ là nữ nhân sao, đánh chết, đem thi thể giao cho mẫu hậu báo cáo kết quả là được” “Hoàng thượng, đại nhân hắn nói, hoàng thượng ánh mắt thật kém, tuyển một cái nữ nhân xấu xí làm xấu mặt hắn…” “Ừ, đó là do hắn lớn lên quá đẹp nên mới có thể nói như vậy” Hoàng đế thờ ơ, kia công công càng sốt ruột hơn. “Đại nhân còn nói…” Lão công công dè dăt nhìn đôi mắt vẫn bình tĩnh của hoàng đế một cái, nuốt nuốt nước miếng. “Hắn còn nói cái gì?” Thấy người phía dưới không nói lời nào, không nhịn được hỏi. “Hắn còn nói, hoàng thượng là nam nhân bất lực, kêu Hoàng hậu nương nương sớm cuốn gói về với ông bà, đừng lãng phí tuổi thanh xuân tươi đẹp…” Lão nô lời còn chưa nói xong, nam nhân bình tĩnh tự nhiên kia đã không thể giữ được bình tĩnh, mạnh mẽ đứng dậy, sắc mặt xanh mét. “Bất lực?” Tuấn mỹ hoàng đế thình lình hừ một tiếng, ánh mắt thâm thúy lóe tà tứ quang mang. “Hoàng thượng, có hay không muốn lão nô…” “Đi, nói hắn ở trên giường chờ trẫm, trẫm muốn cho hắn biết trẫm có phải hay không bất lực như lời hắn nói…” “A?” 【 đoạn ngắn hai 】 “Ái khanh…” “Thần ở…” “Phi tử của trẫm bị ngươi cưỡng chế rời đi rồi, ngươi định bồi thường tổn thất của trẫm như thế nào?” Hoàng đế tà tà hướng về phía mỗ nam nào đó phun nhiệt khí, ý đồ sáng tỏ. “Hồi hoàng thượng, đó là bởi vì hoàng thượng bất lực, may mà, thần liền làm người tốt, giúp nữ tử tránh khỏi bỏ lỡ tuổi thanh xuân…” Hoàng đế nguy hiểm nheo lại tròng mắt đen, “Nga? Kia trẫm có phải hay không cần cảm tạ ái khanh đại nhân đại nghĩa?” “Hoàng thượng không cần cảm tạ vi thần, đây là làm thần tử nên vì dân chúng làm…” “Nga? Xem ra, thần tử của trẫm cũng là một một người vì dân vì nước, đã như vậy, trẫm là bất lực, ái khanh có hay không yêu dân như con giúp trẫm chữa trị?” “Hồi hoàng thượng, thần không phải là thái y, thứ cho thần vô năng…” Người nào đó vẫn nghiêm túc trả lời. “Ái khanh, trẫm bệnh coi như là thái y tới cũng trị không được, chỉ có ái khanh mới có thể làm cho trẫm khôi phục trạng thái dũng mãnh vô địch, thế nào, ái khanh đây là không muốn sao?” “Thần không dám, nếu hoàng thượng nói thần có thể trị tốt hoàng thượng, vậy thì đến đây đi!” “Ừ, đây mới là ái khanh tốt của trẫm! Ngươi đang làm gì?” Trước một giây hoàng đế còn đang hưng phấn bừng bừng, sau một giây thấy động tác của mỗ nam liền cứng lại. “Hoàng thượng không phải là bất lực sao? Thần lấy tay giúp hoàng thượng cương…” “…”

đế vương sủng thần